Tiểu sử:
Hồi nhỏ, mình thường lén mẹ lấy thỏi son đỏ cũ kỹ để tô lên môi, rồi ngồi hàng giờ trước gương tưởng tượng mình là một ai đó thật rực rỡ, thật khác biệt. Khi đó, mình không hiểu vì sao chỉ một chút màu trên môi lại khiến trái tim mình háo hức đến thế. Mình chỉ biết rằng – mình thấy bản thân… đẹp hơn, vui hơn, và có gì đó giống như tự tin bắt đầu chớm nở.Lớn lên một chút, mình bắt đầu đối mặt với những tiêu chuẩn sắc đẹp khắt khe: da phải trắng, mặt phải thon, môi phải căng mọng… Mình từng hoài nghi bản thân, từng tự hỏi: “Liệu mình có đủ đẹp không?”, “Liệu người ta có chấp nhận con người thật của mình không?” Nhưng rồi, chính mỹ phẩm – điều tưởng chừng chỉ là lớp trang điểm bên ngoài – lại giúp mình tìm thấy sức mạnh bên trong.Mình bắt đầu học cách yêu thương làn da của mình, dù nó không hoàn hảo. Học cách kẻ một đường eyeliner thật dứt khoát như cách mình học nói lên suy nghĩ của mình. Mỗi lần makeup, mình không cố để “giống ai đó”, mà để nhìn thấy rõ hơn phiên bản rực rỡ của chính mình.Mình từng nghĩ làm đẹp là để người khác nhìn vào và khen ngợi. Nhưng giờ mình hiểu: làm đẹp là khi mình đứng trước gương và mỉm cười với chính mình. Là khi mình chọn màu son mình thích, không cần ai đồng ý. Là khi mình dám xuất hiện – dù là mộc mạc hay lộng lẫy – với sự tự tin đến từ bên trong.Mỗi người phụ nữ đều có một vẻ đẹp riêng, một câu chuyện riêng. Và mình tin rằng, khi ta bắt đầu yêu bản thân thật sự – từng đường nét, từng khuyết điểm – ta sẽ tỏa sáng theo cách không ai có thể bắt chước.Mình là Miss K. Mình yêu mỹ phẩm. Nhưng hơn hết, mình yêu cảm giác mạnh mẽ, rạng ngời mà nó mang lại cho những người phụ nữ dám yêu lấy chính mình. Và nếu bạn đang trên hành trình đó – hãy cứ bước đi. Vì bạn xứng đáng được tỏa sáng.